Kì nghỉ xuân 2018, chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình tới phía Nam bang Utah. Sau khi ghé Công viên quốc gia Zion, chúng tôi lái xe thêm khoảng 1 tiếng đồng hồ về phía đông tới công viên quốc gia Bryce Canyon, vùng núi non trùng điệp với kiến tạo kì lạ.
Địa lý
Công viên Bryce Canyon National Park nằm ở phía Tây Nam bang Utah. Mặc dù được gọi là Canyon (hẻm núi), công viên quốc gia này lại không có hẻm núi mà chỉ toàn là vùng trũng rộng lớn với những cột đá khổng lồ phía bờ đông của cao nguyên Paunsaugunt.
Bryce độc đáo bởi kiến tạo địa chất với những cột đá gọi là hoodoos, do thời tiết đông lạnh và những dòng sông gây xói mòn trên những loại đá dưới đáy hồ. Màu đỏ, cam và trắng của những cột đá ở đây là đặc trưng thu hút hàng ngàn khách du lịch tới đây. Với vị trí cao hơn Zion, Bryce nằm ở độ cao khoảng 8000-9000ft (2400-2700 mét) trên mực nước biển.
"Vườn Nữ Hoàng"
Sáng sớm, chúng tôi chạy từ Zion tới Bryce rồi đăng kí khách sạn cách cổng vào khoảng 5 phút. Sau khi cất đồ đạc, chúng tôi chạy tới Sunset Point (góc Hoàng Hôn) bắt đầu đi bộ xuống con đường mòn tới Queen’s Garden.

Cuối tháng ba, nhiệt độ mùa xuân lúc này khoảng 20-40F (khoảng gần 0-10 độ C) và gió rất lớn. Với khăn choàng và áo lạnh 2-3 lớp, chúng tôi vẫn thấy lạnh tê cả tay. Lúc đi xuống dọc theo con đường mòn đủ một người đi, một bên là vực và một bên là vách núi, bạn sẽ thấy “rét” vì sợ té xuống hơn là thấy lạnh!

Đi giữa những cột đá cam xen lẫn trắng khổng lồ cao gần 60 mét, tui cảm thấy choáng ngợp với vẻ đẹp hùng vĩ ở đây. Nơi đây qua hàng triệu năm gió và nước mải miết bào mòn tạo nên những tượng điêu khắc thiên nhiên kì lạ, như tượng Nữ Hoàng với hình thù giống như Nữ Hoàng Anh, hoặc tượng giống con đà điểu, tùy theo trí tưởng tượng của lữ khách.

Sau khi len lỏi qua vài cổng đá tự nhiên, thơ thẩn trên con đường mòn dọc theo triền núi, chúng tôi tới Queen’s Garden (Vườn Nữ Hoàng) với tượng đá giống như Nữ Hoàng Anh cao sừng sững do thiên nhiên điêu khắc nên. Chụp vài tấm với “Nữ Hoàng”, chúng tôi quyết định quay trở lên vì sẽ mất gần 1 tiếng và mặt trời sẽ xuống núi.

Lúc đi xuống thì dễ, nhưng lúc lên mới là cực hình. Với ba lô toàn lenses (ống kính chụp hình) nặng hơn 20kg đi ngược lên dốc đá thẳng đứng, chúng tôi phải dừng chân nép mình trong đá để du khách khác đi qua. Dù tập thể hình hàng ngày, đi bộ với đống máy chụp hình như thế này là thử thách khá lớn với tui!

Mặt trời mọc
Nơi đây nổi tiếng với những hình ảnh mặt trời mọc nên chúng tôi quyết định dậy sớm để chụp hình. Xui thay, tui không nghe đồng hồ báo thức đến lúc 20 phút trước khi mặt trời mọc. Trùm lẹ áo lạnh, chúng tôi nhảy lên xe chạy 20 phút ra Paria Point, góc nhìn bao quát hết Bryce nhìn về phía đông.

Con đường tới Paria chỉ khoảng 20 phút từ khách sạn, nhưng nó thiệt là dài trong sự nôn nóng của tui. Nhìn thấy đám mây hồng ở đường chân trời, lòng tui không khỏi nuối tiếc vì mất khoảng khắc trước lúc mặt trời mọc, khi bầu trời đẹp nhất!
Đoạn đường trước khi đến nơi là một cao đèo ngắn với nhiều khúc cùi chỏ. Xe vừa vào bãi giữ xe, tui nhảy xuống chạy hộc tốc ra góc nhìn, mắt nhìn mặt trời vừa hé lên ở đường chân trời mà tiếc hùi hụi!

Lúc này nhiệt độ dưới 0 độ C, gió gào rú muốn thổi bay người, nếu không có rào chắn chắc tui bay xuống vực! Ngồi thấp xuống để không bị thổi bay, tui ôm tripod để gió không thổi bay máy, ráng chụp bình minh từ từ thắp sáng cả vùng núi non.

Dù không chụp được giờ vàng trước bình minh, tui cũng kiếm được vài tấm khá tâm đắc trở về. Hình ảnh đương nhiên không thể thay thế cảm giác đứng giữa mỏm đá đón chào bình minh giữa muôn trùng khơi, nhưng tui hi vọng mang lại chút trải nghiệm từ Bryce về cho những ai chưa từng đặt chân tới đây.
No Comments